Đêm khuya, mọi âm thanh đều tĩnh mịch, một sự thâm trầm bao lấy một biệt thự hào hoa ở vùng ngoại ô.
Bên trong nhà, Lý Bình quơ chiếc roi trong tay không thương tiếc, cả người tựa hồ lần lượt bị roi mê hoặc tốc độ mỗi lúc một nhanh, bà ta bước từng bước về phía một bé trai núp ở vách tường.
“Ha ha!”
Chiếc roi không chút lưu tình đánh vào trên người cậu bé, quần áo trên người bởi không chịu nổi đòn roi đã sớm rách nát.
Cậu bé sợ hãi dùng hai tay ôm đầu, cắn chặt môi dưới, không khóc thành tiếng.
“Biết vì sao tao đánh mày không?”cLý Bình dùng gương mặt dữ tợn nhìn đứa bé, vừa nói xong lại giơ roi lên tiếp tục đánh vào người cậu bé, trên mặt lộ ra một nụ cười điên cuồng.
“Bởi vì cha của mày là một kẻ trăng hoa, không thương yêu tao mà chỉ thích ra ngoài lăng nhăng.” Lý Bình vừa mắng vừa đem roi quất lên người cậu bé.
Đứa bé cắn cắn đôi môi đang chảy máu, nhưng bản thân vẫn quật cường không hề mở miệng cầu xin.
“Mày rất thích tao đánh mày đúng không? Hừ! Tao sẽ không để mày được như ý, tao sẽ không đánh mày nữa!” Nói xong bà ta đột nhiên xách thân hình ốm yếu của đứa bé lên, đem nó nhốt vào trong tủ quần áo, khóa trái cánh cửa tủ bên ngoài.
Đứa bé bị ném trong tủ quần áo, không ngừng đập cửa, ý muốn cầu cứu người khác.
Bọn người hầu trong biệt thự tìm khắp nơi cũng không thấy đứa nhỏ, lục tung mọi ngóc ngách, cuối cùng phát hiện ra nó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trai-cam-tho-ngay/505966/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.