Như một khung hình đóng băng trong rạp chiếu phim, bóng tối đêm đen bao trùm, ánh trăng soi qua ô cửa sổ, sắc nét khắc họa từng đường nét trên gương mặt Sầm Kiêu Uyên. Đôi mắt nhạt màu từ thuở lọt lòng là minh chứng cho dòng máu và sức mạnh vượt trội của hắn. Chỉ có vết sẹo hình lưỡi liềm nhỏ trên gò má là điểm khiếm khuyết duy nhất.
Như một tác phẩm vụng về của người thợ điêu khắc, nhưng càng làm tăng thêm vẻ thần bí.
Đúng thật, chỉ cần dòm qua cũng không thể nhìn nhầm.
Trong khoảnh khắc đó, tâm trí Kiển Tuy trống rỗng, bản năng chạy trốn dường như bị lãng quên. Tay phải run rẩy bất thường, cơn đau lan từ cổ tay đến tận cùng.
Một mùi gỗ trầm hương đắng ngắt ập đến, khuấy động từng dây thần kinh cảm giác của anh.
Dù Beta vốn không nhạy cảm với pheromone, nhưng trước một lượng lớn như thế, sự hoảng loạn về mặt tâm lý và cơn đau thần kinh trở thành điều không thể tránh khỏi.
Đây là áp lực tự nhiên từ kẻ trên đỉnh đối với những người ở tầng thấp hơn.
Như đưa Kiển Tuy về lại vài năm trước, khi phải chịu đựng cơn thịnh nộ, sự bồn chồn, lẫn pheromone không thể giải tỏa từ người đối diện. Có lúc y thậm chí phải dùng loại nước hoa đặc biệt để che giấu mùi hương còn vương trên da.
Đó là sự xâm nhập trá hình.
Thuộc về Alpha.
Thuộc về Sầm Kiêu Uyên.
Không thuộc về y.
“Gặp lại tôi không nên vui mừng sao?” Ánh mắt Sầm Kiêu Uyên dừng trên người Kiển Tuy: “Cậu không định bỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trai-hu-xuan-y-ha/2889675/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.