Sầm Khỉ Lộ vốn từng trải, lại giỏi trò chuyện, am tường lịch sử khu A như lòng bàn tay, kể ra không ít những bê bối và bí mật động trời.
Cô ta kéo Kiển Tuy nói chuyện đến rất khuya, mãi cho đến khi có người bên ngoài đến báo.
Kiển Tuy đã sớm mệt rũ, nhân lúc cô ta đang nói chuyện với người bên ngoài, y bèn lén vào một gian phòng khác để ngủ.
Nửa đêm về sáng, trời đổ mưa. Y tỉnh giấc trong tiếng mưa tí tách, kéo cửa gỗ ra, bên ngoài là một mảng tối mịt.
Kiển Tuy nhìn chằm chằm vào bàn trà ở chính giữa một lúc, vừa thu lại ánh mắt, ngay giây sau, một bàn tay đã bịt chặt miệng y.
Y vừa định gọi người, hương gỗ quen thuộc đã xộc vào khoang mũi.
Người đối diện mặc một bộ đồ đi đêm, che kín cả nửa dưới khuôn mặt, còn cố tình tránh không nhìn thẳng vào y.
Kiển Tuy đã nhận ra người tới, y trừng lớn đôi mắt, muốn xem rốt cuộc đối phương định làm gì.
Alpha đối diện kéo khăn che mặt xuống, hơi thở nóng rực kia phủ lên môi y, vội vã mà dính níu hôn lên, phát ra tiếng nước ướt át quấy nhiễu, đầu lưỡi luồn vào vừa sâu, góc độ lại lắt léo, mỗi một cái chạm đều mang theo sự chiếm đoạt.
Cách lúc xa nhau chưa đầy tám tiếng, vậy mà Alpha cứ như mắc phải hội chứng lo âu vì xa cách, vội vàng hấp thụ hơi ấm trên người Kiển Tuy.
“Nhớ tôi không?”
Mãi mới dứt ra được, ánh mắt hắn chăm chú nhìn Kiển Tuy không rời, chưa đợi y
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trai-hu-xuan-y-ha/2889764/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.