Kiều Nhân vốn muốn tiếp tục nói về chủ đề này mấy câu, kết quả anh vừa dứt lời cô liền quên hết những lời cần nói, cứ thế nghẹn họng, sửng sốt vài giây mới hạ giọng trách: "Anh có thể nghiêm túc một chút không?"
"Anh không nghiêm túc chỗ nào?"
Giọng anh cũng trầm xuống, anh hơi nghiêng người, nói thật chậm rãi: "Thích em không phải là chuyện nghiêm túc à?"
Kỷ Hàn Thanh và cô rõ ràng không cùng trình độ.
Hoặc phải nói là giữa phụ nữ và đàn ông, từ lúc sinh ra trong người đã có sự khác biệt, thái độ và cách thức đối với chuyện tình cảm hoàn toàn khác nhau một trời một vực.
Nếu như Kiều Nhân thích một người, tuyệt đối sẽ không ngày nào cũng nói ra miệng.
Nhưng Kỷ Hàn Thanh thì không như vậy, bất kể là chuyện gì anh đều có thể chuyển sang vấn đề thích cô.
(Chú Kỷ mặt cũng quá là dày đi =)))))
Kiều Nhân vẫn cảm thấy anh không nghiêm túc, hơi bĩu môi.
Lời đàn ông như gió thoảng mây bay, căn bản cô không thể tin được.
Yên tĩnh vài giây, Kiều Nhân lại nghĩ tới đề tài vừa rồi, hơi đảo mắt nhìn anh: "Ý tôi muốn hỏi là khi nào anh vắt đầu yêu thích..."
"Khi nào thì bắt đầu thích em?"
Kỷ Hàn Thanh mỉm cười, chớp mắt nhẹ nhàng nói: "Kiều Nhân, anh nghiêm túc thích em."
Cổ họng Kiều Nhân nghẹn lại, không nói nữa, lặng lẽ quay đầu sang hướng khác.
Từ Hàng Châu bay đến Bắc Thành mất hơn hai tiếng.
Kiều Nhân nhắm mắt hơn một tiếng, khoảng nửa tiếng trước khi máy bay hạ cánh cô mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trai-tim-loan-nhip/1272840/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.