Nói qua nói lại Kiều Nhân nghe vài câu cũng đại khái đoán được thân phận của người này.
Người đàn ông hơn năm mươi tuổi, đeo kính, âu phục giày da, ánh mắt ôn hòa, mỗi một điểm đều khớp với miêu tả của Tiểu Hắc về chủ tịch.
Quan trọng là vào lúc này, ông ấy và Kỷ Hàn Thanh cùng nhau xuất hiện trong thang máy.
Có thể đoán được, người này tám phần chính là chủ tịch của bọn họ hôm nay đột nhiên tới thị sát.
Kiều Nhân lặng lẽ dịch về bên cạnh vài bước.
Chữ "tốt" của chủ tịch còn chưa kịp trôi xuống, ngừng vài giây mới hỏi câu thăm dò: "Hàn Thanh, cháu nói đùa chú đấy à?"
Kỷ Hàn Thanh liếc nhìn Kiều Nhân đã chui vào trong góc, giọng điệu vẫn bình tĩnh: "Không ạ."
"Cháu như vậy không phải là làm loạn sao?"
Chủ tịch nhíu mày, ánh mắt cũng đặc biệt trở nên nghiêm túc hơn.
Tòa soạn của bọn họ trước đây đúng là từng có quy định trên văn bản không cho phép yêu đương ở nơi làm việc, mãi tới mấy năm trước nhân viên kháng nghị về việc ở tòa soạn không có thời gian ra ngoài tìm đối tượng, chỉ còn thiếu nước một vạn người viết huyết thư, cấp trên mới hủy bỏ quy định này.
Tuy nói là hủy nhưng tóm lại lãnh đạo vẫn không hài lòng với chuyện này lắm.
Dù sao số liệu mấy năm qua đều rành rành ra đó.
Nếu người yêu không phải là đồng nghiệp thì thành tích rõ ràng tốt hơn so với đám người yêu đương ở nơi làm việc nhiều.
Hiện tại chủ tịch nghĩ lại vẫn cảm thấy phiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trai-tim-loan-nhip/1272883/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.