Dù sao cũng đều là xe cả mà, xe đạp cũng không kém hơn xe tải bao nhiêu.
Hơn nữa lúc đó đúng là Kiều Nhân bị chảy máu thật, nhưng mất máu không nhiều, chỉ là lúc ngã xuống đấy đầu gối bị trầy da, vừa nãy chẳng qua là Kiều Nhân nói quá lên mà thôi.
Anh càng cau mày chặt hơn, "Cũng không cảm thấy đau?"
Dường như anh không tin điều Kiều Nhân vừa nói.
Đầu ngón tay Kiều Nhân vuốt ve mi tâm của anh, sau đó nhẹ nhàng vuốt phẳng nếp nhăn giữa hai hàng lông mày của anh, "Chỉ là... tác dụng hơi chậm."
Lúc đó cô bị đâm phải chỉ thấy chân hơi tê, lại vội vàng đi học. Kết quả học được nửa tiết mới phát hiện chân đau tới mức đó.
Khi ấy Tống nữ sĩ vừa đến phòng y tế của trường, nước mắt cô bắt đầu dâng lên.
Tự sát cái chó gì.
Rách da thôi đã đau muốn chết rồi, kiểu hành động tự sát này càng không cần phải nói.
Không thích hợp với cô.
Ngón tay Kiều Nhân khẽ động đậy, nhẹ nhàng sượt qua lông mày anh, "Vừa nãy em chỉ nói vậy cho Hạ vũ nghe thôi, nên nói hơi khoa trương một chút."
Kỷ Hàn Thanh khẽ cười, "Không khoa trương."
"Hả?"
"Anh tin hết."
Kiều Nhân: "..."
Trước đây Kỷ Niệm nói cô có thiên phú diễn xuất, Kiều Nhân còn nhăn mũi coi thường.
Kết quả hôm nay xét đến phản ứng của Kỷ Hàn Thanh và Hạ Vũ, có vẻ đúng như vậy thật, cô cũng có một chút thiên phú đi.
Cằm Kiều Nhân đặt trên vai anh hơi di chuyển, miệng đang kề sát bên tai anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trai-tim-loan-nhip/1272926/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.