Editor: Quân
Beta-er: Ngọc
"Trương Linh, chị nhìn cái gì?"
Cô bé ngồi bên cạnh tôi bỏ búp bê Barbie đang tết tóc dở trên tay xuống, theo tôi nhòm đầu ra ngoài cửa sổ, tôi đem đầu nhỏ vặn đến một hướng nhất định:
"Em nhìn thử xem, chỗ đó có cái bóng màu đen đúng không?"
Trời bây giờ có chút tối, dưới lầu cảnh vật xám xịt không rõ ràng.
Nhưng vì đã sống ở đây từ nhỏ đến giờ nên tôi quen thuộc tiểu khu này cực kì, chẳng mấy chốc liền phát hiện bóng đen kì lạ dưới lầu.
Cô bé nhỏ có chút sợ hãi, vội vã đem đầu rụt lại: "Em không xem, em không xem đâu!"
Lá gan tôi bình sinh lớn, lòng hiếu kỳ, tò mò cũng lớn không kém.
Mặc kệ em họ, một mình đi xuống lầu coi thử.
Ở góc của hoa viên, tôi tìm được bóng người màu đen kia.
Tôi ngó vào xem thử, cái bóng đó là một thằng nhóc ngồi xổm, tay nhỏ cầm một nhánh cây chẳng biết vẽ cái gì trên mặt đất.
"Cậu đang làm gì thế?" Tôi tiến lại gần nhìn hình vẽ kì lạ trên mặt đất.
Thằng nhóc đó nghiêng đầu nhìn tôi, rồi nhanh chóng xóa bức vẽ trên mặt đất, đứng lên rời đi.
Đây là lần đầu tiên tôi gặp được thằng nhóc bố láo đến thế, tâm trạng có chút bực bội, tôi kéo cánh tay cậu ta lại: "Tớ chưa từng gặp qua cậu, cậu là người mới chuyển đến à?"
Thằng nhóc đó quay đầu liếc tôi một cái, đôi mắt nó trong sáng cực kì, như thể có thể phân định rõ đúng sai trong thế giới này.
Tròng mắt giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trai-tim-mong-manh-cua-truc-ma/290681/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.