Mạnh Tư Duy chưa bao giờ để tâm đến nụ hôn xảy ra do tình thế cấp bách ấy.
Thậm chí nếu không phải hôm nay nói đến chủ đề có liên quan thì cô cũng sẽ không nghĩ đến chuyện đó.
Cho đến tận lúc này, khi Mạnh Tư Duy ý thức được điều gì đó, đột nhiên cô giống như bị nện một quyền sau lưng, sau đó từ từ xoay chiếc cổ cứng đờ lại.
Bùi Thầm vẫn luôn nhìn cô.
Mạnh Tư Duy nghiến răng, vẫn không chịu bỏ cuộc, nói: “Có cần phải cố chấp như vậy không?”
Cố chấp chuyện Giang Nghi không phải bạn gái cũ, cũng chưa từng hẹn hò và hôn môi với cậu ta.
Mạnh Tư Duy cố gắng khiến bản thân trông như đang không quan tâm: “Lẽ nào cậu chưa từng có bạn gái suốt thời đại học và trong hai năm đi làm này sao?”
Bùi Thầm nghe thấy câu hỏi này thì cụp mắt xuống.
Dường như anh đang suy nghĩ điều gì đó, đúng lúc Mạnh Tư Duy cảm thấy nhẹ nhõm vì bản thân không cướp đi nụ hôn đầu của người khác trong tình thế không phải vô ý, Bùi Thầm bỗng mở miệng, nhàn nhạt nói: “Pháp luật có quy định bắt buộc phải có sao?”
“...”
“...?”
Trái tim vừa mới hạ xuống được một nửa của Mạnh Tư Duy bỗng đứt gánh giữa đường.
Hình như pháp luật cũng không có quy định về phương diện này thì phải.
Nhưng chỉ vì pháp luật không có quy định phải hẹn hò cho nên cậu cũng không hẹn hò luôn?
Có đánh chết Mạnh Tư Duy cũng không tin với gương mặt này, với học lực này thậm chí là với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trai-tim-thieu-nu/2475331/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.