Mồng một Tết, đường phố Trường An vắng ngắt. Trừ các chùa miếu và đạo quán, dân chúng chủ yếu ở nhà, không đi đâu cả. Phải đến mồng ba trở đi, các nhà mới mở cửa đón khách, tới thăm hỏi nhau.
Hoàng Tử Hà một mình đi về phường Vĩnh Xương, đang đi giữa con phố vắng tanh, cô chợt thấy một thiếu niên thanh tú chơi đá cầu với hai đứa nhỏ ngay đầu ngõ, vừa tăng vừa đắc ý đếm: "Trăm hai mốt, trăm hai hai..."
Đứa bé bên cạnh ý chừng đã sốt ruột lắm, luôn miệng giục: "Huynh nhanh lên, chúng tôi đang đợi đây này!"
"Hai đứa không biết luật à? Đã chơi đá cầu, một khi người ta chưa dừng thì hai đứa không thể chen ngang được..."
Hoàng Tử Hà phì cười gọi: "Cảnh Hằng, lớn chừng ấy rồi mà còn tranh cầu của trẻ con à?"
"A, Hoàng tiểu thư về rồi đấy ư." Cảnh Hằng bấy giờ mới dừng chân, dùng mũi chân hất quả cầu trả lại hai đứa nhỏ, rồi đi về phía cô, "Người hầu nhà họ Vương toàn người câm, nhìn cứ quái đản thế nào ấy."
"Người ta cũng đâu muốn bị câm điếc." Vừa dứt câu, Hoàng Tử Hà đã thấy Cảnh Hằng đi đến dưới gốc hòe cạnh đó, cởi dây buộc hai thớt ngựa. Một là thớt ngựa nâu hạt dẻ, còn con kia chính là Na Phất Sa, vừa được tháo dây buộc, nó đã mừng rỡ chạy về phía Hoàng Tử Hà, cọ cọ chiếc mũi ướt vào tay cô.
Hoàng Tử Hà vuốt ve cổ nó, khẽ hỏi: "Đi đâu đây?"
"Sông Hạo ở thành Nam" Sông Hạo và sông Quyết đều ở phía Nam Trường An, giao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-4-chim-lien-canh/2035507/chuong-10-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.