Lý Thư Bạch điên cuồng chạy sang.
Vương Uẩn lập tức lệnh cho Ngự Lâm quân xung quanh: “Mau xuống dưới gác Tường Loan!” Chẳng cần y nói tiếp, mọi người cũng hiểu ý, hai gác Tê Phượng, Tường Loan đều đặt trên đài cao đến năm trượng, Ngạc vương nhảy xuống ắt không giữ được mạng, Ngự Lâm quân kéo xuống chỉ có thể nhặt thi thể mà thôi.
Hoàng Tử Hà theo sau Lý Thư Bạch, giẫm lên tuyết mỏng mà chạy. Lý Thư Bạch chạy rất nhanh, vượt qua các binh sĩ phía trước, xông thẳng sang gác Tường Loan.
Ánh lửa bập bùng soi sáng rực cả gác, dưới sàn đổ sẵn dầu hỏa nên thế lửa rất mạnh, ngọn lửa lớn khác thường. Những thứ Lý Thư Bạch tặng Lý Nhuận năm xưa đều đã bị lửa thiêu thành tro bụi, chỉ còn một chuỗi tràng hạt bằng gỗ hoàng đàn Lý Thư Bạch lấy từ chỗ Hải Thanh vương của Hồi Hột tặng lại cho Lý Nhuận, chất gỗ cứng rắn nên chưa cháy hết, sáng rực lên giữa đám lửa.
Hoàng Tử Hà chạy đến gác Tường Loan, thấy Lý Thư Bạch đứng lặng bên đống lửa, bèn bước tới bên lan can ngó xuống, thấy mọi người phía dưới đang hối hả tìm kiếm, bất giác nhíu mày. Ngoái lại thấy Lý Thư Bạch ngỡ ngàng đau đớn, nhìn chằm chằm vào chuỗi tràng bằng gỗ hoàng đàn nọ, cô bước tới bên y, dịu dọng khuyên nhủ: “Xin vương gia bớt đau thương, chuyện này có điều giả trá.”
Lý Thư Bạch rất thân với Lý Nhuận, lúc này đột ngột gặp biến cố lớn, dù hằng ngày bình tĩnh quyết đoán cũng không dễ dàng chấp nhận được ngay, nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-4-chim-lien-canh/2035536/chuong-4-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.