"Cha của thỏ" dưới lớp áo choàng đang rục rịch, trông như sắp há miệng cắn y một cái.
Arian nắm tay y tự mình x** n*n giải tỏa, mắt lại nhìn chằm chằm vào Tinh Linh dưới thân, tiếng th* d*c nhẹ nhàng trong hang động nổi bật một cách khác thường. Cận Vũ Thanh không nỡ nhìn thẳng vào cảnh tượng chẳng khác gì tự sướng này, y quay đầu đi, mái tóc xõa tung che đi nửa khuôn mặt.
"Loy," thanh niên vén mái tóc vàng óng bên má y, như một đứa trẻ khẽ cầu xin: "Anh cử động ngón tay đi, nó không cắn anh đâu..."
"..."
Cận Vũ Thanh trong lòng điên cuồng chửi bới, nhưng lại nghĩ, kiếp trước Trần Nghệ không được khỏe lắm, những chuyện này đều do y chủ động, chẳng qua chỉ là làm lại một lần nữa cũng không sao. Tự an ủi mình một hồi như vậy, hít một hơi thật sâu, cố ý làm bậy mà hung hăng xoa mạnh lên người cậu một cái.
Arian thở dài một hơi khoan khoái, càng ưỡn người hơn, một bên hưởng thụ sự phục vụ của y một bên cúi đầu xuống hôn y.
Tinh Linh bị nụ hôn vụng về chỉ biết thỏa mãn bản thân làm cho choáng váng, khóe miệng ướt sũng, trên vai lại bị cắn thêm một chuỗi vết đỏ. Thanh niên men theo đường cong l**m m*t xương quai xanh trắng nõn của Tinh Linh, gặp phải quần áo vướng víu liền dùng sức xé toạc.
"Này quần áo quần áo! Đừng... mai còn mặc nữa! Cậu xé rách rồi ta lại phải vá!"
Cận Vũ Thanh đẩy cậu ra, ném cho thanh niên đang vội vàng một cái nhìn trách móc. Arian rũ mày xuống tỏ vẻ không vui, vừa định mặc lại quần áo cho y, lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-khong-co-dien-thanh-cot-nghich/2876898/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.