"Thiên tử giữ biên cương, quân vương chết vì xã tắc." ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Thanh Huyền lập tức đáp lại, dìu Lâu Kha rời đi. Trong phủ nha, các quan viên quận Kỳ Xuyên nhìn nhau, rồi lại ngó ra ngoài trời. Lúc Tần Đạc Dã tiến vào thành, trời đã về chiều, hơn nữa mây mù đen kịt bao phủ Kỳ Xuyên, giờ đây bên ngoài gần như chẳng còn chút ánh sáng nào, tựa như màn sương xám xanh mờ ảo vây lấy cả quận thành. Bọn họ quay đầu nhìn về phía Tần Đạc Dã, vẻ mặt đều chần chừ, dường như không muốn vội vã lên đường như vậy, càng không muốn hành động vào ban đêm. "Chuyện này... đại nhân, trời đã muộn rồi. Sau bữa tối là giờ Nhân Định* , bên ngoài đêm đen như mực, e rằng không tiện xuất phát..." Một quan viên cất tiếng trước. *Nhân Định (人定): tên gọi khác của giờ Hợi, khoảng thời gian từ 21:00 đến 23:00. Có người lên tiếng, những người khác cũng rối rít hùa theo. "Đúng vậy, thời tiết thế này, trong thành còn chẳng thấy rõ đường, huống chi là ở những ngôi làng không có lấy một tia sáng." "Lại còn lũ lụt nữa, trời tối thui thế này, sao mà cứu nạn được?" "Đúng thế, đại nhân, không phải bọn ta không muốn đi cứu hộ sơ tán, nhưng trời tối quá, thực sự không dễ tìm kiếm. Hơn nữa, ngài đi đường vất vả, chi bằng để bọn ta chuẩn bị tiệc tẩy trần cho ngài, nghỉ ngơi một đêm lấy sức, sáng mai sẽ triệu tập nhân lực xuất phát." "Đúng đúng, đại nhân đến vội vã thế này mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2687003/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.