"Bệ hạ và Văn đại nhân chạy trốn cùng nhau rồi?!" ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Tần Đạc Dã cưỡi Quan Nguyệt trở về doanh trại, chỉ thấy nơi đó đang ồn ào náo nhiệt. Các triều thần không biết rõ tình hình lần lượt mang theo con mồi săn được trở về cùng đầy tớ. Con hổ y bắn xuyên qua bằng một mũi tên đã bị Huyền Y vệ kéo về, đặt ngay dưới tháp gỗ và chuông vàng. Thanh Huyền đứng bên cạnh quay lưng về phía y, có người không hiểu chuyện vây quanh cậu, hỏi han đủ điều. Tần Đạc Dã trông thấy Thanh Huyền mặt không cảm xúc trả lời từng câu một: "Bệ hạ và Văn đại nhân cưỡi ngựa chạy trốn vào rừng, không rõ tung tích." Chúng triều thần xung quanh hít một hơi lạnh: "Bệ hạ và Văn đại nhân chạy trốn cùng nhau rồi?!" Tần Đạc Dã vừa vặn cưỡi ngựa đi ngang, nghe vậy thì cứng người: "?" "Thanh Huyền." Y dở khóc dở cười: "Ai dạy ngươi cách dùng từ kỳ cục vậy?!" "Chạy trốn" cái gì, phải gọi là "kỵ mã phi nhanh" mới đúng. Thanh Huyền ngẩn người "hả" một tiếng, rồi nhìn sang bên cạnh. Tần Đạc Dã nương theo ánh mắt cậu nhìn qua, thấy giữa đám đông có một người đang lén lút tránh né ánh mắt y, là Đệ Ngũ Mục Lan. Tần Đạc Dã: "..." Đừng có tung tin vịt nữa! Lận Tê Nguyên và Thanh Huyền đứng chung một chỗ. Ông thấy Tần Đạc Dã cưỡi Quan Nguyệt trở về, nhưng xung quanh lại không thấy bóng dáng của Tần Huyền Hiêu. Ông nhíu mày, bước lên một bước hỏi: "Văn đại nhân, bệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2687017/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.