"Ngước vọng núi xa ôm mây trắng, mưa dầm phai sắc bốn phương xuân." ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Mũi tên rời cung, lưỡi tên sắc bén xé gió lao đi, xuyên thẳng qua cổ con hổ. Đầu mũi tên lạnh lẽo đâm thủng da thịt, mang theo máu tươi đầm đìa rồi cắm sâu xuống đất. Khu rừng phút chốc rơi vào tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng gầm đau đớn của hổ. Vì chưa chết ngay, nó quằn quại trên mặt đất, tru lên mấy tiếng bi thương, rồi cuối cùng cũng gục xuống. Cơ thể nó run rẩy vài cái, sau đó chẳng còn động đậy nữa. Máu từ vết thương bị mũi tên xuyên thủng vẫn không ngừng rỉ ra, thấm ướt bộ lông rồi chảy tràn xuống đất, loang lổ thành từng mảng đỏ sẫm. Tần Huyền Hiêu đứng sững tại chỗ. Hắn hơi hé môi, ánh mắt không rời khỏi người thanh niên đang nửa quỳ nửa ngồi trên cành cây – dáng vẻ sắc bén như một con báo mạnh mẽ. Trong đôi mắt đen láy của y, đáy mắt ấy lặng như mặt hồ không chút gợn sóng. Hàng mày ép thấp, khí thế bùng nổ, đuôi mắt sắc lẹm tuôn trào sát ý lạnh lẽo và hung hãn. Khoảnh khắc người kia giương cung lắp tên mà không chút do dự vẫn khắc sâu trong đầu Tần Huyền Hiêu. Tư thế ấy vừa gọn gàng vừa dứt khoát, ánh mắt lại sắc bén kiên định. Giây phút đó, y chẳng khác nào một thanh cổ kiếm vẫn luôn ẩn giấu, hôm nay cuối cùng cũng rời khỏi lớp vỏ, phủi sạch bụi trần, lưỡi kiếm chợt lóe lên, tỏa ra hàn quang chói mắt. Thình thịch!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2687020/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.