Đêm thanh gió mát, chỉ có tiếng côn trùng đang kêu bên ngoài sân.
Thẩm Ngọc ngồi bên bàn đến nửa đêm, vẫn không thấy hắc y nhân kia đến.
Một nhóm hộ vệ tuần tra vừa mới đi ngang qua phòng, khiến Thẩm Ngọc không khỏi hoài nghi:
- Không lẽ vì đội tuần tra quá nhiều người, nên mới không đến?
Tối hôm đó, sau khi Lôi Thanh Đại đột nhiên xông vào phòng của nàng thì lão thái gia sợ Lôi Thanh Đại kia lại xông vào một lần nữa.
Cho nên lão thái gia liền tăng số lượng hộ vệ tuần tra, số hộ vệ này cơ hồ bao quanh sân nhỏ của nàng chật như nêm cối, có lẽ chỉ có con muỗi mới có thể bay vào được.
Nhớ chuyện đêm đó khiến Thẩm Ngọc có chút phiền lòng.
Lúc lão thái gia dừng xe lăn ở trước mặt nàng, tuy nàng đứng nghiêm chỉnh nhưng trong lòng rất bất an bởi vì lão thái gia nghiêm mặt hỏi một câu:
- Lúc nãy trong phòng còn có người khác?
Mặc dù trong lòng bồn chồn nhưng sắc mặt không hề biến hoá, nàng thong dong nói dối:
- Lúc ấy y phục của tôn nhi không được chỉnh tề, hơn nữa tôn nhi sợ Lôi tướng quân không hiểu lễ nghi nên đành giả vờ trên giường có người.
Nếu nàng không nói dối chẳng lẽ muốn nàng nói thật sao?
Nói tối ngày hôm qua trong phòng nàng thật sự có người, đã thế người này lại là một nam nhân còn biết rõ thân phận nữ nhi của nàng…
Chỉ cần nàng vừa nói ra, lão thái gia không phải tức chết mà là bị hù chết.
Sau lần bị trúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-that-met-tam/1868169/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.