Mùi thơm của trà tràn ngập căn phòng.
Liễu Duy Dương khẽ phất tay áo, đẩy mấy ly trà bằng gốm sứ màu đen ra giữa bàn: “Mời dùng.”
Nhan Đàm cầm một chén trong số lên, cúi mắt nhìn màu sắc của nước trà, xanh biếc trong nhạt, mùi hương thoang thoảng trôi dạt giữa không trung, lá trà có hình dạng như móc câu, đang chầm chậm chìm xuống đáy chén. Nàng hớp một ngụm nhỏ, bất giác hỏi: “Công tử hiện giờ đã biết mình là Tử hư Đế quân, vậy sau này chắc sẽ trở về thiên đình hả?” Theo nàng được biết, yêu dưới vòm trời này không mấy mống không muốn phi thăng thành tiên, còn phàm nhân đa số đối với việc cầu tiên đắc đạo cũng miệt mài mong mỏi. Càng huống hồ chi, dựa vào chuỗi tiên hiệu dài thượt này của hắn, cho dù là trên thiên đình cũng tìm không ra mấy người bằng vai phải lứa, có thể gọi là thanh thế vô biên.
Ai dè Liễu Duy Dương hững hờ đáp: “Còn chưa từng nghĩ sẽ quay trở về.”
Nhan Đàm không khỏi buột miệng: “Công tử và vị Huyền Tương điện hạ kia quái lạ y hệt nhau, đang yên đang lành sao tự nhiên lại san bằng ma cảnh…”
“Huyết thống của Huyền Tương vốn không thuần, chẳng qua là vì cậu ta rất có năng lực, nên mới được các trưởng lão trong tộc đưa lên vị trí này. Còn ta thì lại lớn lên trên thiên đình, lần đấy chạm mặt cậu ta ở Vân Thiên cung mới biết bản thân còn có huynh đệ.” Liễu Duy Dương hớp một ngụm trà, lại tiếp, “Huyền Tương cảm thấy, thủy tổ bọn họ chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-vun-huong-phai/729715/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.