Huyện nha.
Triệu Hãn đỡ tiểu muội, cho nó uống bát thuốc: “Cảm giác khỏe hơn chưa?”
“Đầu không váng nữa, chỉ là còn chưa có sức.” Triệu Trinh Phương nặn ra một nụ cười.
Triệu Hãn an ủi nói: “Dưỡng hai ngày nữa là khỏi.”
Triệu Trinh Phương hỏi: “Muội nghe Tiểu Hoàn tỷ tỷ (thị nữ) nói, nơi này là nhà của tri huyện lão gia. Tri huyện lão gia thật sự là bạn của phụ thân?”
“Phụ thân có nhiều bạn mà.” Triệu Hãn cười nói.
Triệu Trinh Phương mở mồm muốn nói, lại nhịn không được ngáp một cái.
Triệu Hãn chậm rãi đặt tiểu muội xuống: “Muội ngủ tiếp một lát.”
“Vâng.” Triệu Trinh Phương nhắm mắt nằm.
Đột nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào, rất nhanh thị nữ Tiểu Hoàn chạy như điên vào.
Triệu Hãn đứng dậy hỏi: “Là huyện tôn phá giặc rồi phải không?”
Thị nữ kinh ngạc nói: “Tiểu công tử sao biết?”
Triệu Hãn giải thích: “Từ ngoài mười dặm chạy về báo tín, canh giờ xấp xỉ có thể trùng khớp. Tỷ tỷ lại sắc mặt vui mừng, hiển nhiên huyện tôn lão gia vẫn chưa thua trận.”
Thị nữ sùng bái nói: “Tiểu công tử thật đúng là lợi hại!”
Lợi hại nữa có thể có ích gì?
Cơ thể trẻ con, không có trưởng bối che chở, Triệu Hãn chỉ có thể cố gắng cầu sống tồn.
Kế sách dâng ra, lại đã thành công, hắn đang chờ đợi thu hoạch.
Đường đường một tri huyện, chung quy không có khả năng vô liêm sỉ, thật sự chỉ cho chút tiền thuốc chứ?
Nhưng chờ trái chờ phải, Vương Dụng Sĩ, Phí Ánh Hoàn đều chưa về huyện thành, ở lại trấn Độc Lưu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram/1738037/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.