Đúng vậy, theo nghĩa đen là… nó đã nổ tung.
Nổ tung dưới tay của Thẩm Phong Ý.
Quay ngược thời gian về sáng nay, tại trấn Thanh Thủy, trong căn bếp của biệt viện nhà Thẩm Phong Ý.
Thẩm Phong Ý bỗng nhiên nảy ra ý tưởng muốn làm bữa sáng tình yêu cho Sầm Hứa.
Mặc dù y là thiếu gia của Nhất Phẩm Trà Lâu, nhưng số lần y vào bếp đếm trên đầu ngón tay.
Khi Thẩm Phong Ý bước vào bếp, y liền xắn tay áo lên và bắt tay vào làm, khí thế ngút trời, nhưng động tác của y lại vụng về đến mức khiến các đầu bếp xung quanh phải lo lắng.
Nhìn thấy ánh mắt của mọi người, Thẩm Phong Ý chẳng ngại ngần mà mời hết thảy họ ra ngoài.
Y nghĩ: “Mọi người nhìn gì mà ghê thế, ta đã học hỏi kỹ thuật làm mì từ ‘Đại Trù Thần’— phu quân của hắn đấy nhé. Ánh mắt lo lắng của các ngươi làm cản trở sự phát huy của ta rồi.”
Sau một hồi lúng túng trong bếp, Thẩm Phong Ý tự tin bước ra ngoài, nghĩ bụng: “Không tệ không tệ, đợi một lát nữa là có thể bày ra mâm rồi.”
Do căn bếp quá nóng, Thẩm Phong Ý tranh thủ đi ra ngoài hít thở không khí.
Y vừa bước ra xa được một đoạn thì nghe thấy tiếng ‘bùm’ vang lên từ trong bếp, rồi lửa bùng lên cao, kèm theo khói đen cuồn cuộn.
Vạt áo của Thẩm Phong Ý bị luồng khí thoát ra làm tung bay dữ dội, y ngỡ ngàng quay đầu lại, miệng há to, cả người đờ đẫn đứng yên tại chỗ.
Nghe thấy tiếng nổ, mọi người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tran-nhac-xuyen-viet-linh-giac-tu/575546/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.