Chỉ hơn một tiếng đồng hồ, nhóm trò chơi đã có rất nhiều tin nhắn.
Đầu tiên là tin nhắn của Hạ Phi.
Anh Phi nhà mi: [Bị giam giữ 15 ngày mà không tịch thu điện thoại, quản lý của thị trấn Mộng Điệp hơi lỏng lẻo đấy.]
Anh Phi nhà mi: [Wow! Điều kiện ở chung cư Sám hối thực sự rất tốt, phòng đơn, khoảng 50-60 mét vuông, giống như một căn hộ vậy.]
Anh Phi nhà mi: [Tôi ở 4013, anh Vương ở 4014 bên cạnh rất tốt bụng, đã dạy tôi rất nhiều thứ, còn tặng tôi một chai coca, coca ngon thật đấy!]
Anh Phi nhà mi: [Tôi bị trúng độc rồi... coca có độc... cứu... cứu mạng...]
Mục Tư Thần: "..."
Nếu không phải cậu đã xem trạng thái của mọi người trước khi xem lịch sử chat nhóm, xác định Thân cận của Hy Vọng vẫn còn sống, chắc chắn Mục Tư Thần đã lo chết mất.
Quả nhiên rất nhanh Hạ Phi lại sinh khí dồi dào nhắn tin tiếp, thời gian cách nhau không quá ba phút.
Anh Phi nhà mi: [May mà tôi có kỹ năng! Kỹ năng "trục xuất" thật tuyệt vời, đã "trục xuất" chất độc trong cơ thể như một vật thể lạ!]
Anh Phi nhà mi: [Chỉ là vết sẹo do viên đạn sượt qua cánh tay, đau quá đau quá đau quá! Tại sao kỹ năng của tôi không phải là tượng trưng, mà phải đánh trúng mục tiêu mới có thể kích hoạt được?]
Anh Phi nhà mi: [Cánh tay đau, tạm thời không nhắn tin nữa, nằm nghỉ đã.]
Sau đó không có tin tức gì nữa.
Kỹ năng của Hạ Phi rất thú vị, khẩu súng lục của cậu ta giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tran-nho-ly-tuong-cua-toi-thanh-sac-vu-duc/373903/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.