Từ sau ngày hôm đó, Mông Mông thưòng xuyên gọi điện thoại rủ Lạc Trần ra ngoài chơi. Nếu Lạc Trần không muốn đi, cô sẽ đến nhà chơi với Lạc Trần, cố gắng không để Lạc Trần có thời gian rảnh rỗi mà suy nghĩ lung tung, không để cô có cơ hội buồn bã một mình. Lạc Trần không phản đối chính sách trông chừng đó của Mông Mông bởi Mông Mông luôn cố gắng để không làm phiền cô, phần lớn thời gian cô ấy đều quấn lấy bác Vương đòi ăn đòi uống, dường như quên mất đến chơi với Lạc Trần mới là nhiệm vụ chính của mình. Bác Vương và Lạc Sa lại tỏ ra thận trọng tránh nhắc đến bất cứ thứ gì có liên quan tới Lâm Tự, không cho Lạc Trần xem tin tức, dùng cách riêng của mình để bảo vệ cô.
Họ có thể cách ly cô với tin tức nhưng không thể cản trở việc Lâm Tự lại xuất hiện trong nhà. Khi Lâm Tự về đã là nửa đêm. Cha anh đã quay trở lại Mỹ, chi nhánh công ty ở bên đó cần ông xử lý một vài việc.
Anh cố ý bỏ đi không một lời từ biệt. Lâm Tự muốn Lạc Trần bình tĩnh lại để suy nghĩ mọi việc thật rõ ràng. Những lời Lạc Trần nói ngày hôm ấy anh đều nghe thấy nhưng anh cho rằng đó là những lời nói trong lúc cô giận dỗi mà thôi. Dù sao cuộc sống sau khi tái hôn của anh cũng sẽ không có khác biệt gì với trước, anh sẽ không chuyển khỏi đây, cùng không để hai người phụ nữ có cơ hội tiếp xúc với nhau, Lạc Trần tự nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tran-the/224013/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.