Tôi cũng da diết gọi: "Ba! Mẹ! Con xin hai người, cho con chút tiền đi, con thề sau này sẽ không xài bậy nữa! Con cầu xin hai người!"
Mẹ tôi lập tức hất tay tôi ra: "Nuôi mày bao nhiêu năm nay, đúng là nuôi không công! Mày chẳng hiểu chuyện chút nào, sau này chúng ta cắt đứt quan hệ! Thẩm Tuyết mới là con gái ruột của chúng ta!"
Tôi trừng mắt: "Bà muốn cắt là cắt được à? Bà nằm mơ đi! Tôi nói cho bà biết, mấy người cho vay nặng lãi kia nói rồi, không trả tiền thì bán luôn nhà cũ của ông bà cho bà đó!"
Ba mẹ tôi lập tức kéo Thẩm Tuyết bỏ đi.
Em trai tôi cũng vội vàng đi theo.
Nhiếp Sâm chống nạng, da diết nhìn theo bóng lưng Thẩm Tuyết.
26
Mấy bạn học khác cũng tản ra.
Đại tiểu thư lập tức chạy qua Nhiếp Sâm để tạo sự hiện diện: "Anh Nhiếp Sâm, bây giờ Thẩm Tuyết đâu có tội nghiệp nữa, cô ta có ba mẹ rồi. Tôi mới là người đáng thương, tiền của tôi đều bị con nhỏ La Y Y đó lừa mất! Anh nhìn tôi đi này!"
Nhiếp Sâm nhíu mày: "Sao cô lại kết bạn với loại người như La Y Y? Cô ta lớn rồi còn đòi tiền ba mẹ, đã có ba mẹ mà còn không biết trân trọng!"
Tôi vô tội nhìn anh ta: "Nếu anh cũng muốn có ba mẹ thì để tôi gọi họ quay lại, cho anh nhận một người?"
Anh ta giận hầm hừ: "Tôi không đời nào làm anh em với Thẩm Tuyết!"
Tôi nháy mắt ra hiệu với đại tiểu thư, cô ấy ngượng ngùng xoắn ngón tay:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tranh-ra-cho-chi-day-huong-phuc/1781035/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.