Trong thư phòng, nhị hoàng tử Ninh Tỷ không ngừng đi tới đi lui giống như bị ma nhập vậy.
Bình tĩnh lại, hắn cảm thấy có gì đó không ổn cho lắm.
Tĩnh Song thay đổi quá nhanh. Trước đó họ chỉ mới gặp nhau vài lần, không coi là thân thiết, lúc nhỏ hắn còn bắt nạt nàng ta vì bất hòa với đại ca.
Sao bây giờ lại đột nhiên lấy thân hứa hẹn?
Hắn cảm thấy chắc chắn có gì đó khác thường.
Nhưng Tĩnh Song quá xinh đẹp, vừa nhìn thấy nàng ta là hắn đã mất hồn mất vía, huống chi lại không chịu nổi khi nhìn nàng ta khóc.
Bây giờ nghĩ lại chắc hẳn là nàng ta đang gài bẫy mình. Nàng ta là người của Thư Quý Phi, Thư Quý Phi có thái tử nên đương nhiên bất hòa với mẹ con hắn. Tĩnh Song tiếp cận hắn thế này chắc chắc làm muốn dẫn hắn vào bẫy.
Nghĩ thế, hắn cảm thấy đêm nay không nên đi gặp nàng ta.
Nhưng nghĩ lại thì hắn lại không cam tâm.
Lỡ như nàng thật lòng thì sao?
Lỡ như nàng thật lòng mà hắn lại thất hẹn như vậy thì chắc hẳn nàng sẽ rất đau buồn, có khi sẽ xem thường hắn, cảm thấy hắn là kẻ nhát gan không làm được việc lớn.
Ninh Tỷ vô cùng do dự.
Hay là hỏi mẫu phi?
Ý nghĩ này vừa lóe lên liền bị dập tắt ngay.
Không được.
Bao năm nay, điều duy nhất mẫu phi quan tâm là làm sao để hắn kế thừa ngai vàng, bây giờ lại đến thời khắc quyết định thế này, làm sao bà có thể cho phép hắn và người của Thư Quý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tranh-sung-doat-giang-son/1012966/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.