Edit: Ji [ Anh đang nghĩ nếu có một ngày mất em, anh sẽ phải làm sao.] —–oOo—– Dừng xe trước một quán ăn khuya, Trần Phi Lân theo Trần Lạc Du bước vào, ngồi xuống một bàn ở góc đại sảnh. Quán này gần cổng nam của Đại học Vũ Hán, giờ này khách chủ yếu là sinh viên. Vài nhân viên phục vụ bận rộn, đưa thực đơn cho họ rồi nhanh chóng quay đi làm việc khác. Trần Lạc Du gọi tôm hùm đất, ngó sen khô xào, nghêu, cùng một số xiên thịt và rau, rồi hỏi Trần Phi Lân có muốn uống rượu không. Trần Lạc Du tối qua mới uống nhiều như vậy, Trần Phi Lân không để anh uống nữa mà thay bằng nước ngọt có ga. Trong lúc chờ món ăn được mang ra, Trần Lạc Du dưới bàn nắm lấy bàn tay lạnh buốt của Trần Phi Lân nói: “Thời tiết lạnh thế này, sao anh không đeo găng tay khi đạp xe?” Cảm nhận sự ấm áp từ những ngón tay của anh, Trần Phi Lân đáp: “Anh không quen, đeo găng tay không thoải mái.” Anh tiếp tục ủ ấm tay Trần Phi Lân, câu chuyện lại quay về việc tại sao anh suýt nữa được sinh ra trên con đường này. Lúc nãy, Trần Lạc Du chỉ mới kể phần đầu thì bị cuộc gọi của Chung Hàng cắt ngang, giờ anh tiếp tục: “Mẹ em kể rằng em quá ngày sinh một tuần mà vẫn chưa chịu ra đời. Hôm đó, bà định tới bệnh viện, nhưng khi taxi chạy đến gần đường Lạc Dụ thì bị kẹt xe. Chỉ vài phút sau, bà bị vỡ ối, làm bác tài xế sợ quá phải gọi ngay 120.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tren-nhung-tang-may-lam-quang-hi/2919814/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.