“Hôm nay là lần đầu tiên anh thấy những tấm hình này”
Tô Ánh Nguyệt thở dài một hơi, ngẩng đầu lên, ánh mắt chân thành nhìn Tân Mộ Ngôn nói: “Anh Tân, bây giờ phải làm sao?”
“Em chẳng những là con của em là của người khác, mà em còn đã từng bị bệnh tâm thần.”
Tân Mộ Ngôn trầm mặc lật hết toàn bộ ảnh chụp.
Cuối cùng, anh thả những tấm hình này xuống, hai mắt sâu không thấy đáy kia yên lặng nhìn xem khuôn mặt của Tô Ánh Nguyệt, anh nói: “Đối một bộ quần áo rồi đi bệnh viện.”
“Đi bệnh viện sao?”
Tâm tình của Tô Ánh Nguyệt trong nháy mắt đã rơi xuống mức thấp nhất.
Cô thẳng thần chia sẻ những tấm hình, chia sẻ những bí mật này của cô với anh là bởi vì tin tưởng anh, ỷ lại vào anh.
Những mà người đàn ông này lại mở miệng muốn dẫn cô đi bệnh viện.
“Anh… Có phải ghét bỏ mình hay không?”
Tô Ánh Nguyệt ở bên cạnh nắm chặt bàn tay thành nắm đấm.
Kỳ thực, cho dù Tân Mộ Ngôn làm ra quyết định gì, cô cũng có thể hiểu anh.
Dù sao thì anh cũng chỉ là một người đàn ông bình thường.
Chấp nhận chuyện vợ của anh đã từng bị thay thế cũng đã không dễ dàng rồi, cô cũng không thể yêu cầu xa vời là anh có thể chấp nhận cô đã từng bị bệnh.
Huống hồ, loại bệnh tâm thần này có xác suất tái phát vô cùng lớn.
Ở chung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tren-troi-rot-xuong-ba-bau-vat-hai-bao-bao-va-mot-lao-cong/1690004/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.