Khu vực này có rất nhiều du khách, NPC ẩn mình trong các danh lam thắng cảnh, bên trong còn thiết lập không ít trạm kiểm soát.
Kinh Thiên Nguyệt là người có tính khí nóng nảy, khi tách ra hành động nàng rất dễ nổi nóng, hai kỳ trước chính là một ví dụ máu chảy đầm đìa.
Hiện tại ở bên Tiêu Nhung, biên tập viên kết nối theo sát bên cạnh, trong lòng đều phải cảm thán một chút rằng Tiêu Nhung quả thực là bình chữa cháy hình người.
Thậm chí còn có thể làm thay cả việc của trợ lý.
Tiêu Nhung đi mấy bậc thang đá liền phát hiện đường càng ngày càng hẹp, chắc chắn là do tổ chương trình gây khó dễ. Phía dưới dán yêu cầu, chỉ cho phép một người đi qua, đỉnh núi là một quán trà, NPC hẳn là ở bên trong.
Chẳng qua đây là một hoạt động nhóm, trên đó cũng có thẻ liên quan, nên việc một người đi qua này có vẻ đặc biệt chói mắt.
Kinh Thiên Nguyệt phe phẩy quạt tròn, núi rừng phương Nam đặc biệt xanh biếc, ngẩng đầu lên đều là màu xanh lục.
Không ít du khách ở một bên chụp ảnh hai nàng ấy.
"Chị đợi em ở đây nhé?"
Kinh Thiên Nguyệt nói, nàng nhíu mày cũng vô cùng đẹp, nhưng khí chất bản thân quá đặc biệt, mặc quần áo khuê các cũng giống như một yêu phi.
Tiêu Nhung: "Em cõng chị."
Kinh Thiên Nguyệt: "Mệt lắm."
Con đường này có chút dốc, Tiêu Nhung nhìn hai mắt: "Cũng tạm, không dài đâu."
"Mệt thì em đặt chị lên tảng đá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/treo-cao-dan-that-sa/2850872/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.