Thủy Miểu Miểu ngửa mặt, đổ toàn bộ rượu trong ly vào trong miệng, phồng má, nuốt xuống từng chút, từ từ nhấm nháp vị chua chát, thay thế đau buốt trong lòng.
Dạ Lăng Dật nhìn tròng mắt Thủy Miểu Miểu trong suốt, lông mi hơi run rẩy, hắn có loại xúc động muốn nói xin lỗi.
Bàn tay, nắm thật chặt ly rượu đỏ.
Nhưng, Dạ Lăng Dật là ai?
Anh ta không cần xin lỗi bất kỳ ai.
Huống chi, anh ta cũng không có cảm thấy mình làm sai.
Thủy Miểu Miểu uống xong, liếc xéo Dạ Lăng Dật, nhìn thấy anh ta còn nhìn mình.
May mắn không có khóc.
Thủy Miểu Miểu giống như cười một tiếng, đảo ly không, run lên, biểu thị bên trong không có rượu, sáng tỏ nói: "Nếu anh chê tôi bẩn, nói sớm, tôi tự mình uống."
Thủy Miểu Miểu cười không chút vấn đề, làm ánh mắt anh ta đau nhói.
Mỗi một ngày, anh ta đều mơ ác mộng.
Cô nằm trên giường người đàn ông khác, trần truồng lõa thể, trên thân hiện đầy dấu vết đã làm, ấn đỏ, giống như là máu, làm đỏ ánh mắt của anh ta.
Trong mộng, anh ta vẫn không thấy rõ mặt người đàn ông kia.
Anh ta phát điên, anh ta phẫn nộ, anh ta muốn làm thịt kẻ đó.
Anh ta sẽ phát cáu lung tung.
Nhưng mà, cô giống như có lẽ đã quên chính mình phạm sai, mỉm cười rực rỡ, sinh hoạt vui vẻ.
"Cô, thật vô liêm sỉ." Dạ Lăng Dật lạnh lùng phun ra bốn chữ này. Quay mặt chỗ khác.
Người phụ nữ ngồi một bên khác cạnh anh ta vốn định mời rượu, nghe Dạ Lăng Dật nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/treo-cua-so-gay-an-ong-xa-ra-tay-nhe-nhang/1600345/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.