Quá trình quay phim cũng chẳng hề suôn sẻ. Đường núi gồ ghề dốc đứng, đây là lần đầu tiên người dẫn đường kia làm công việc dẫn đường, biểu hiện rất thiếu chuyên nghiệp. Đội ngũ thường xuyên mất dấu, mấy cuộn phim sắp hỏng gần hết rồi.
Nhưng những điều đấy cũng chẳng là vấn đề to tát gì, phiền phức chính là độc trùng trong núi còn đông hơn rất nhiều so với tưởng tượng của Đỗ Vân Sinh. Ngày thường khi đi ra ngoài quay, mỗi người đều phải tự bao bản thân đến kín mít, khó tránh khỏi sẽ đọng những giọt mồ hôi ở bên ngoài da dẻ.
Cứ như vậy hoặc là bị đốt đến cả người toàn nốt, nước thuốc mang tới nhanh chóng dùng hết, chỉ có thể nhờ người dẫn đường mang vào từ chân ngọn núi. Nhưng một lượt đi đi về về cũng phải mất hai ba ngày, thật sự rất phiền phức.
Hiệu suất hạ thấp, khó khăn tầng tầng, trước mắt đã có không ít người tỏ ý không muốn làm nữa.
Đỗ Vân Sinh cũng rất phiền não, thật vất vả nhả thêm tiền nâng lương lên mới khiến bọn họ ở lại, kết quả trợ lý bị độc trùng cắn, đùi phải sưng lên y như phù nề, lại còn hôn mê bất tỉnh nên đành phải đưa đi bệnh viện cấp cứu.
Độc tính của côn trùng bên trong núi Khất La rất mạnh khiến con người không thể lường trước được, mà nay đã được trải nghiệm nên có rất nhiều người đánh trống lui quân không muốn làm nữa, ngay cả tiền lương mấy ngày trước cũng chẳng cần lấy.
Lúc đi là mấy chục người đến cuối cùng chỉ còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/treu-choc-moc-he-nuong/467042/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.