Edit: Viên Kẹo Nhỏ
Nữ sinh tặng quà cho Lục Mộ Trầm rất nhiều, từ sơ trung bắt đầu có. Sữa, chocolate, thậm chí quần áo giày, cái dạng gì cũng có.
Nhưng anh chưa từng nhận quà của nữ sinh nào.
Đương nhiên, cũng có nữ sinh vụng trộm đem quà nhét vào ngăn bàn, nhưng về sau phát hiện anh sẽ lập tức trả cho người ta, không muốn làm cho đối phương hiểu lầm.
Nhưng mà, hôm nay Tống Nhiễm đưa cho anh quả trứng này, anh phá lệ, không nghĩ còn.
Thời điểm buổi tối tan học, Hàn Tinh trơ mắt mà nhìn Lục Mộ Trầm đem trứng gà Tống Nhiễm cho anh bỏ vào trong cặp, chua xót nói một câu: "Không phải cậu không thích người ta sao, còn mang trứng về làm gì?"
Lục Mộ Trầm liếc cậu một cái, nói: "Mang về đi ném đi, không thể sao?"
Hàn Tinh nháy mắt sặc một chút, gật gật đầu, vẻ mặt bội phục Lục Mộ Trầm dựng cái ngón tay cái: "Cậu lợi hại!"
Lục Mộ Trầm: "..."
_____________________________________
Tối nay Tống Nhiễm không đi làm thêm, tan học cùng Lưu Linh về nhà.
Thời điểm đi đến ngoài trường học, đôi mắt vẫn luôn nhìn xung quanh khắp nơi.
Lưu Linh thật sự hiểu cô, vỗ vỗ bả vai cô: "Đừng nhìn nữa, Lục Mộ Trầm đi cổng lớn."
Tống Nhiễm sửng sốt: "Có ý gì?"
Tan học không đi cổng lớn, đi chỗ nào?
Lưu Linh nói: "Cậu ấy đi bãi đỗ xe, nghe nói nhà cậu ấy rất có tiền, mỗi ngày tan học đều có tài xế đưa đón."
Tống Nhiễm nghe nói, giật mình. Hơi há mồm, đột nhiên không biết nói gì.
Lưu Linh thấy Tống Nhiễm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/treu-choc-vao-long-anh/1816/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.