Tống Nhiễm mang long phượng thai, sinh một trai một gái.
Tên của hai đứa do bố của Lục Mộ Trầm đặt. Con trai gọi là Lục Nguyên, con gái gọi là Lục Kiều. Nghe nói, bố của Lục Mộ Trầm mời đại sư chọn ra những cái tên tốt lành nhất với tuổi của hai đứa, ý nghĩa của hai chữ “Nguyên” và “Kiều” cũng rất đẹp.
Biệt danh do Tống Nhiễm lấy, con trai gọi là Đoàn Đoàn, con gái gọi là Viên Viên.
Nhưng có vẻ Đoàn Đoàn không thích biệt danh này của bé. Hễ ai gọi “Đoàn Đoàn” là bé sẽ quay mặt đi như không thèm để ý người đó. Khuôn mặt nhỏ cao ngạo, lạnh lùng ấy quả thật giống y như Lục Mộ Trầm.
Tống Nhiễm có chút ghét bỏ.
Còn Viên Viên lại khác anh trai hoàn toàn, gặp ai cũng híp mắt cười.
Các bạn bè thân thiết vừa thấy Viên Viên là đã tấm tắc khen: “Ôi! Viên Viên của chúng ta đáng yêu quá!”
Nhưng thấy Đoàn Đoàn thì: “Chậc… Thằng bé này lớn lên cũng ưa nhìn đấy nhưng mà không thích cười.”
Nói vậy là còn lịch sự, đứa nhỏ này không phải là không thích cười, mà là không bao giờ thấy nó cười. Không cười cũng chẳng khóc, có nề nếp hoàn toàn không như đứa trẻ.
Mẹ của Lục Mộ Trầm nói: “Đoàn Đoàn giống hệt A Mộ hồi còn bé.”
Tống Nhiễm không thể không cảm thán: “Quả thật là cái gen này quá mạnh.”
……
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tâm trạng gần đây của Lục Mộ Trầm không tốt lắm.
Ở công ty họp làm mặt lạnh, đáng sợ tới mức nhân viên phải lạnh run.
Ở phòng thí nghiệm cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/treu-choc-vao-long-anh/260604/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.