Hàn Tư Thần đưa Hạ Vãn Tinh đến bệnh viện, tuy chỉ là hiến máu thôi nhưng trong lòng anh vẫn dâng lên cảm giác đau xót và lo lắng.
Hạ Vãn Tinh nhìn thấy vậy, cô vô thức mỉm cười, “Lần trước em đi hiến máu, không phải là anh cũng xem qua rồi sao? Không sao đâu.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh nhìn thật sâu vào đôi mắt cô, không nói gì.
Hai người vừa mới đi vào quân khu tổng bệnh viện Đại Lâu, bỗng dưng gặp Lạc Hành Xuyên đang muốn đi ra ngoài.
Hai người đều ngẩn người, vẻ mặt Lạc Hành Xuyên nghiêm trọng, cau mày thầm đánh giá cô một lần, hỏi: “Sao em lại ở chỗ này?”
Anh ta nhìn sang Hàn Tư Thần ở bên cạnh, hai người cùng gật đầu chào.
Hạ Vãn Tinh không nói tỉ mỉ, hàm hồ: “Em tới thăm bạn.”
Cô hỏi: “Anh sao lại ở đây?”
“Lão gia nằm viện, đêm qua anh chăm sóc ông ấy, anh đang định về thay quần áo.” Bộ quần áo trên người anh ta thoạt nhìn đúng là có chút nếp gấp, thần sắc lại mệt mỏi.
Hạ Vãn Tinh và Hàn Tư Thần nghe thấy anh ta nói như vậy đều có chút sửng sốt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/treu-gheo-qua-muc/481651/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.