Và Thạch Trạch Dương, ăn bữa cơm này mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, trên đường trở về, Hàn Tư Thần bắt đầu tra hỏi: "Chuyện bức tranh là sao vậy? "
Sau đó, Hạ Vãn Tĩnh kể lại đơn giản chuyện đã xảy ra ở buổi triển lãm tranh hôm đó, cô nói: "Hôm đó, nhìn thấy dì Lạc ở nhà anh em rất ngạc nhiên."
Hàn Tư Thần nhìn cô một cái, hỏi: "Bức tranh đó vẽ gì? "
"Có cơ hội sẽ cho anh xem. " Hạ Vãn Tinh quay đầu hỏi anh, "Vừa rồi anh làm gì vậy? Công khai chủ quyền à? "
Lời này nghe như đang chất vấn, Hàn Tư Thần nhíu nhíu mày, "Kẻ đần cũng nhìn ra được, tên đó có ý với em. "
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hạ Vãn Tinh bỗng nhiên vui vẻ, "Anh ta so với anh...kém xa nha. "
"Có ý gì? " Anh hỏi.
"Anh có ý với em rất lâu rồi? " Cô nhích người qua, cười cười, nhìn anh hỏi: "Khi nào thế? "
Hàn Tư Thần đẩy nhẹ đầu cô ra, liếc cô, nói: "Không biết. "
Phần tình cảm kia đối với cô, không biết từ lúc nào thì lặng lẽ bắt đầu điên cuồng sinh sôi.
Hạ Vãn Tinh đối với đáp án này có chút không hài lòng, cô bĩu môi, không hỏi nữa.
Vịt chết còn mạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/treu-gheo-qua-muc/481655/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.