– Đội trưởng Hà, anh xem thế này được chưa?
Đồng nghiệp bên tổ kỹ thuật cài đặt trên máy tính xong, đẩy màn hình cho Hà Nguy xem:
– Phòng khách, phòng bếp, phòng ngủ, cầu thang đều có cả.
Loại camera mini này không chú ý sẽ không bị phát hiện ra đâu.
Tạm thời em cài đặt video ghi hình sẽ lưu trong bảy ngày, anh thấy ổn không?
Hà Nguy gật đầu, bảy ngày đủ rồi, hoàn toàn đủ thời gian để anh phá giải thủ đoạn giả thần giả quỷ của tên trộm kia.
Anh vỗ vai đồng nghiệp:
– Cảm ơn nhé, về nhà nói với Đội trưởng Nhiếp bọn cậu, anh dùng xong sẽ trả lại đồ, không nấn ná quá lâu đâu.
– Chi đ trưởng Hà không cần phải khách sáo thế đâu, bên hình sự cần bọn em phối hợp làm gì, đương nhiên không thể chối từ.
Đội trưởng Nhiếp đã dặn rồi, có thể giúp được Chi đội trưởng Hà mới là chuyện quan trọng nhất.
Chờ khi cậu ta đi rồi, Hà Nguy đi từ trên dưới nhà một vòng, những chiếc camera mini được lắp ở những góc vô cùng kín đáo, anh tin chắc tên trộm thích lấy đồ ăn kia sẽ không có thời gian tìm ra chúng đâu.
Chỉ cần mắt điện tử nhìn thấy được người kia, anh tự tin có thể bắt người về quy án.
Hà Nguy trở về Cục thì tới tổ kỹ thuật trước, đúng lúc Trịnh Ấu Thanh có chuyện cần tìm tới anh.
Cô ôm tập tài liệu đứng bên cửa, nghiêng đầu mỉm cười ngọt ngào tựa thiếu nữ hàng xóm.
– Chi đội trưởng Hà, chuyện nghiêm trọng đến mức phải gọi cả kỹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tri-hoan-hung-do/219609/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.