Dịch Dương cũng có chút kỳ quái, hắn thử nâng lên thân thể cúi nhìn nét mặt của nàng, lại bị nàng kéo xuống, bên tai lại vang lên ngọt ngào rêи rỉ:
“Dịch Dương ca ca, anh… Cứng quá! Tốt… Đẩy đến bụng nhỏ của ngta ”
Dực Phàm ngừng lại, nắm bắt cằm của nàng nhìn kỹ ánh mắt của nàng, giọng nói hờn dỗi chất vấn :
” Tiểu yêu tinh chết tiệt, em nhìn cho kỹ ai mới là người đang ở trong cơ thể em “
Trí Khương hắc hắc cười vui một chút, ngẹo đầu, không để ý tới Dực Phàm nhìn Dịch Dương yêu mị mà cười, ngôn ngữ càng thêm dụ cho người phạm tội:
“Hảo ca ca, Dực Phàm anh ta đều không ra sức, nếu không? Hai ngươi đổi lại là xong “
Dực Phàm nghe xong giận dữ, sau thắt lưng dùng sức ưỡn một cái, đầu rồng nặng nề mà đánh lên hoa tâm, Trí Khương ưm nắm chặt vai Dịch Dương , nước mắt lưng tròng mà nhìn hắn.
Dực Phàm phát hiện sự chú ý của nàng vẫn là không có chuyển dời đến trêи người mình, cảm thấy lòng tự trọng nam nhân bị khiêu khích.
Gắt gao tóm lây thân thể ửng hồng trừu sáp nặng nề, ko kiên nể mà cắn một cái lên xương quai xanh.
Trí Khương bị đau, kêu thảm thiết liên tục, thảm thiết mà cầu xin tha thứ, thế nhưng Dực Phàm ko hề bận tâm, động tác càng thêm mạnh bạo tàn sát khẩu huyệt thần bí, trêи vùng tuyết trắng no đủ tiếp tục gặm cắn thẳng đến khi toàn thân Trí Khương cứng đờ đỏ như con tôm luộc.
Dực Phàm thắt lưng ko ngừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tri-khuong-tra-me/477479/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.