Xe dừng hẳn ở nhà ga dưới nhà Dực Phàm, Dịch Dương mở cửa xe ôm lấy Trí Khương đã ko còn sức lực.
Dực Phàm theo sát phía sau, cự vật nóng rực cảm thấy bức bối ko quen bèn ᴄướρ lấy vật nhỏ, ôm khư trong lòng.
Ko cho Dịch Dương cơ hội đoạt lại, hắn nhanh chóng áp chế Trí Khương bên cạnh xe, nâng lấy eo nhỏ nhắm thẳng ổ tiêu hồn mà đi vào.
Trí Khương bất ngờ bị tấn công ủy khuất ôm chặt vai Dực Phàm, say sưa hừ lạnh 1 tiếng, Dực Phàm bên tai nàng thì thầm “
” Bảo bối, em mệt rồi anh ôm em đi vào trong “
Dứt lời hắn liền nhìn Dịch Dương, ngữ điệu thay đổi :
”Dịch Dương phiền cậu mang mấy vali vào giúp mình, còn nửa, quần áo của mình và bảo bối trêи xe lấy dùm luôn nhé “
Dịch Dương nhỏ giọng lầm bầm chửi bới, lại không có biện pháp nào đành ai oán mà cúi xuống nhặt quần áo của bọn họ vứt tán loạn trong xe, thêm mấy vali to tướng khiến hắn ngán ngẩm mà chậm rãi kéo lê nó đi theo sau.
Trí Khương cả người quàng ở trêи người ở Dực Phàm, hai chân vòng lấy thắt lưng hắn, gương mặt nhỏ nhắn thì chôn ở cổ tinh tế mà rêи rỉ.
Dực Phàm cười nhẹ, hai tay cố sức xoa Ьóρ cái ʍôиɠ nhỏ, khiến cho chỗ 2 người ɡɪɑᴏ һợρ càng thêm siết chặt.
Hoàn hảo với tư thế này mỗi bước hắn đi đều như có như ko ra vào nhục huyệt, Trí Khương bị kϊƈɦ thích co rúc làm һᴏɑ һᴜʏệт tràn trề thủy dịch.
Thật đúng là ɖâʍ mỹ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tri-khuong-tra-me/477499/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.