Đảo mắt đến rồi cuối tháng năm, ngày Dực Phàm về cũng đã đến, Trí Khương vui vẻ trong lòng ôn hòa nhờ Dịch Dương lái xe đưa mình đến phi trường.
Lại một lần nữa đến sân bay, mà lần này Trí Khương tâm cảnh hoàn toàn bất đồng, nội tâm của nàng nhảy nhót, còn mang có chút khẩn trương, nàng không chớp mắt nhìn chằm chằm cửa ra vào, thoáng thấy bóng dáng quen thuộc nàng ko kiềm chế mà vội vã chạy được, bổ nhào vào пɡựᴄ hắn.
Dực Phàm đang ở giữa đám đông bị bất ngờ tấn công, cũng vui mừng ko kém, siết chặt lấy thân thể mềm mại trong lòng đùa giỡn nói :
” Ngoan, con gái con đứa mà như thế sao ? “
“Dực Phàm, anh sao lại đen như vậy ?”
Trí Khương hỗ trợ xốc lên cái túi đồ linh tinh, đảo mắt nhìn Dịch Dương như gián tiếp bảo hắn nhận lấy.
“Đúng vậy, cậu mỗi ngày bên ngoài tác nghiệp sao? Đúng là ko nhận ra nha “
“Thế nhưng mình cảm thấy đen một chút đẹp trai hơn! cậu cảm thấy thế nào?”
“Đẹp trai không? Mình có đẹp trai ko ?”
Dực Phàm nhìn cùng Dịch Dương cãi vả Trí Khương, càng phát giác nàng trở nên đẹp, lời nói mới rồi cũng không hoàn toàn đúng trêu chọc, bảo bối của bọn họ trong lúc vô tình rất có tư vị nữ nhân.
Dịch Dương suốt ngày cùng nàng một chỗ, khả năng không có phát hiện, nhưng này thứ phân biệt một tháng rồi trở về, hắn phát hiện nữ nhân trước mắt dĩ nhiên không hề ngây ngô, toàn thân cao thấp tản mát ra một cổ quyến rũ kiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tri-khuong-tra-me/477504/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.