Chỉ trừu đưa mấy phút mà Trí Khương cảm thấy dường như đã làʍ ȶìиɦ với Dịch Dương rất lâu, mỗi lần va chạm đều mang đến kɧօáϊ cảm cực hạn ấy vậy mà vẫn thấy ko đủ :
”Thật thoải mái, trở lại! … Ca ca cố sức!”
Dịch Dương cũng muốn đợi ở trong dũng đạo bảo bối ko hề có ý định rút ra, thế nhưng bảo bối thực sự nhiều nước lắm, hơn nữa hoàn toàn không có xu hướng dừng lại.
Dịch mật càng chảy càng nhiều, hạ thân 2 người đều ướт áт một mảng.
Mỗi lần hắn dốc hết sức nghĩ làm càn một hồi, đều xui xẻo để quy đầu trượt ra khỏi, lần nào cũng khiến ức chế tìm đường đi vào lại ổ tiêu hồn, đính chặt vào nhụy hoa ko muốn dứt ra.
Mà lúc này do Trí Khương quá gấp mà qυầи ɭót ko hề cởi, chỉ đơn giản vén sang một bên cho cự long xâm nhập nay đã vào trận chính thứ vải vóc kia gây cho hắn bao phiền toái.
Không tìm hiểu tình huống Trí Khương bất mãn bỉu môi, đang cao trào bỗng dưng mất hứng, nàng làm mặt dỗi đẩy Dịch Dương đang cố gắn khắc phục vấn đề, oán giận nói :
” Thật ko dễ chơi, anh sao lại ko hòa hợp “
Dịch Dương có nỗi khổ không nói được, bây giờ không phải là lúc giảng đạo lý.
Hắn không thể làm gì khác hơn là nhẹ giọng an ủi, bảo đảm nhất định hầu hạ nàng thật tốt.
Trí Khương nghe cũng hơi nguôi ngoai nhưng mà ɖu͙ƈ hỏa đúng là khó nhịn, nàng buộc Dịch Dương đi tới giường dùng lực đẩy làm hắn ngã ngồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tri-khuong-tra-me/477515/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.