“Anh đang đi học, Trí Khương có phải đã xảy ra chuyện gì không ? ” – Dịch Dương lo lắng.
“Anh…anh đi ra ngoài một lát được ko ?..Em… Thật là khó chịu…”
“Tốt, chúng ta ở bãi đỗ xe gặp mặt, bảo bối ngoan cố nhịn một chút.”
Dịch Dương nghe Trí Khương giọng của thực sự không đúng, cũng có chút khẩn trương.
Hắn từ sau cửa lặng lẽ trốn ra ngoài thẳng đến bãi đậu xe dưới đất.
Hắn đến nơi thì thấy Trí Khương đang loay hoay đứng đơi sẵn, bộ dạng hấp tấp , không biết là xảy ra chuyện gì.
Hắn đi nhanh tiến lên kéo nàng một cái, ánh mắt rơi vào vết máu loang lổ lòng bàn tay thì, con ngươi co rụt lại, trái tim căng thẳng, hắn nhanh chóng hiểu ra cơ sự, bèn ôm Trí Khương vào lòng.
” Cố nhịn một chút, anh đưa em đi bệnh viện “
Trí Khương cũng không để ý đến vết thương trêи tay, nàng một đầu vùi vào lòng Dịch Dương cọ cọ, dùng thanh âm yếu ớt nói:
”Không đi bệnh viện.
Dịch Dương, chúng ta đi mướn phòng đi.
Tìm cái gần nhất ở đây.
đi “
Dịch Dương kinh ngạc nhìn chằm chằm nàng, mới phát hiện nàng trêи mặt mất tự nhiên ửng hồng, đáy mắt có nồng nặc đối với sắc ɖu͙ƈ khát cầu, cái dạng này, cực kỳ giống mỗi lần bọn họ đùa nàng… Dịch Dương bỏ qua tia nghi hoặc, vẻ mặt trở nên hớn hở :
” Tốt tốt, bảo bối ngoan lên xe, anh đưa em đi mướn phòng “
Dọc theo đường đi, Dịch Dương lái xe với tốc độ chóng mặt, tuy rằng vết thương đã thôi không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tri-khuong-tra-me/477517/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.