Đầu ngón tay cô khẽ ấn lên lớp vải mượt, móng tay màu n*d* vô thức c*m v**, đến khi cảm giác đau rát từ móng thật bị bật lên truyền đến, Nam Tịch mới sực tỉnh.
Người phụ nữ trong ảnh, cô biết rõ. Không nổi tiếng lắm, nhưng từng đóng vài phim gia đình rất ăn khách.
Hôm nay là sinh nhật người ấy – còn lên cả hot search.
Cô ta ngồi ngay vị trí trung tâm sofa, tóc búi cao để lộ chiếc cổ thon dài. Chiếc đầm dạ hội màu rượu vang đính cườm, cổ chữ V sâu hút đầy mê hoặc, kh* ng*c lấp ló khiến người khác không thể không chú ý. Trên cổ là chuỗi vòng ruby đỏ rực, đôi hoa tai cũng là ruby, chói lóa như muốn thiêu cháy ánh nhìn.
Bức ảnh có bảy tám người, mà đầu cô gái đội mũ sinh nhật lại nghiêng hẳn về phía Trì Chiêu Minh – người ngồi bên phải cô ta.
Nói là bình thường cũng được — dù sao cũng là sinh nhật, mà Trì nhị thiếu gia ngồi trung tâm bên cạnh là hợp lý. Nhưng nếu xét kỹ thì tư thế ấy… vẫn có chút mờ ám.
Mấu chốt là — anh ta nói dối cô.
Chuyện đơn giản như “đi sinh nhật bạn”, chỉ một câu là xong, vậy mà vẫn phải giấu.
Một mớ suy nghĩ lộn xộn ào ào lao qua đầu cô như dòng chảy ngầm, choáng váng đến mức mất định hướng. Nam Tịch nhắm mắt lại, chậm rãi rút chìa khóa xe trong túi ra, ném cho Kỳ Cảnh Chi:
“Đưa em về.”
Kỳ Cảnh Chi nghiêng đầu, dặn người gác cửa cho xe cô chạy thẳng đến Vân Cung.
Chưa đầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tri-nam-xuan-thuy-chiet-chi-ban-tuu/2980241/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.