- Chuyện hôm nay ngươi nhìn thấy tướng mạo ta, ngươi không được phép nói ra ngoài. Bất kỳ ai cũng không thể nói.
Thủy Tinh lạnh như băng nói.
- A!
- Ta nói nghiêm túc đấy. Nếu như ta nghe được bất kỳ một lời đồn nào, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi. Hiện tại chúng ta đều là người của tổ Kỳ Binh, nhưng không có nghĩa là hiện tại ta có thể tiếp nhận ngươi. Hừ, chỉ cần có một chút tiếng đồn nào, chúng ta nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt.
- Yên tâm đi. Nếu như ngươi nói như vậy ta biết mình phải làm gì rồi. Hắc hắc, chẳng lẽ trên đời này ngoại trừ người thân của ngươi ra, ta là nam nhân đầu tiên nhìn thấy mặt ngươi sao?
Vu Nhai cười hắc hắc nói.
- Không sai. Nếu không nể tình chúng ta cùng ở trong tổ Kỳ Binh, ta đã giết chết ngươi.
- Yên tâm đi, ta sẽ không nói ra ngoài. Là nam nhân duy nhất nhìn thấy vẻ đẹp của ngươi, ta thấy thật vinh hạnh. Ta nhất định sẽ giữ ở trong lòng, thể nghiệm cảm giác ưu việt mà người khác không cảm nhận được.
Vu Nhai ngẩng đầu ưỡn ngực. Vì phần cảm giác ưu việt này, Vu Nhai tạm thời quên mắt chuyện Thủy Tinh nói nợ mới nợ cũ. Hắn lén lén lút lút nhỏ giọng hỏi:
- Vậy, chiến hữu Thủy Tinh, nàng sẽ không thề nói chỉ cần nam nhân đầu tiên nhìn thấy mặt nàng chính là trượng phu của nàng, hoặc gia tộc các nàng có quy định nào như thế chứ?
- Ngươi... Ngươi còn tiếp tục nói linh tinh nữa, ta sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trieu-hoan-than-binh/2184779/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.