Đầu óc Vu Nhai rối loạn, từ khi xuyên đến Thần Huyền đại lục tới bây giờ hắn chưa từng gặp chuyện tuyệt vọng thế này. Không có chút hy vọng nào, Vu Nhai không nghĩ ra cách thoát thân.
Trong khi Vu Nhai rối rắm cố gắng nghĩ cách thì Tiểu Mỹ lên tiếng:
- Không cho phép lão giết ngươi!
Sau khi thấy đám người Dạ a di, Dạ Tình không bị gì, Tiểu Mỹ phản ứng lại chen giữa lão nhân và Vu Nhai, nặng nề cảnh cáo.
Lão nhân vẫn là bộ dạng nghe lệnh, gật gù:
- Được, nghe theo ý công chúa. Bây giờ lão hủ tìm tòi ký ức của hắn, xóa phần ký ức đó đi.
Lão nhân lại định bắt ấn.
Tiểu Mỹ rắn giọng:
- Cũng không cho phép lão tìm và xóa ký ức của hắn!
Lão nhân nhíu mày hỏi:
- A? Vậy thì hơi khó xử. Vừa không giết hắn vừa không xóa ký ức thì làm sao khiến hắn giữ bí mật? Chẳng lẽ muốn ta mang hắn đi cùng?
Lão nhân nhìn hướng Tiểu Mỹ.
Nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao không nhịn được lên tiếng:
- Đại quản sự . . .
Nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao không hiểu tại sao đại quản sự nói nhiều với con kiến này như vậy, giết hết mọi người có mặt trừ công chúa Hắc Nguyệt là được, nói nhiều làm gì?
Lão nhân liếc xéo nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao, gã không dám xen lời nữa.
Mọi người đợi một lúc lâu Tiểu Mỹ chậm rãi nói:
- Vu đại ca không chỉ một lần cứu mạng ta, nếu như không có hắn thì ta không biết đã chết bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trieu-hoan-than-binh/2186520/chuong-1079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.