Mượn kiếm huynh không tìm, vì xác suất người ở phương trận tối nhất xuất hiện hầu như bằng không. Điều bây giờ mượn kiếm huynh có thể làm là nhìn lên bầu trời thế giới lữ giả, than thở cầu nguyện, cố gắng phớt lờ ánh mắt mỉa mai từ Bạch Trọc và thế lực của gã.
Mọi người không biết rằng chính vì người phương trận tối nhất không xuất hiện trên bia lữ hành nên bọn họ bỏ qua hành tình một vị thiên tài nghịch thiên mạnh mẽ nổi lên, đặt nền móng khó tin sau này cho bọn họ.
Đương nhiên bây giờ người phương trận cuối cùng vừa mới bươc vào, kịch hay chưa diễn ra.
- Ủa? Một nơi thật kỳ lạ.
Khi Vu Nhai mới vào vào mảnh đất mạo hiểm, Thôn Thiên kiếm linh lên tiếng:
- Vu Nhai, nơi này khác với chỗ vừa rồi. Chỗ lúc trước không có gì lạ nhưng nơi này thì khác, có thể cảm giác được các loại thiên địa nguyên tố tinh thuần nhất ở đây.
Vu Nhai chưa kịp nhìn môi trường xung quanh, vội hỏi:
- Là sao?
Thôn Thiên kiếm linh nhíu mày nói:
- Nói sao đây? Tuy trong và ngoài bia đá được gọi là thế giới lữ giả nhưng cảm giác thế giới kia là vòng ngoài, thế giới này mới là trung tâm thế giới lữ giả. Giống như tầng ngoài dung hợp thế giới Thần Huyền đại lục.
Trong phút chốc Vu Nhai bắt giữ được điều gì, giật mình kêu lên:
- Lạc Thiên kiếm linh từng nói ở bên ngoài dù là kiếm thần bí địa chính hay nghịch thì vùng đất táng kiếm không thuộc về tiểu thế giới binh linh của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trieu-hoan-than-binh/2186860/chuong-1282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.