Có người cười khổ nói:
- Đây là người một chọi mấy chục người chúng ta, không có sức chiến đấu như vậy mới là lạ.
Có người hỏi:
- Mấy chục người? Là sao?
Có người kể Vu Nhai vung kiếm chém mấy chục thiên tài. Đám người há hốc mồm không biết nên nói cái gì.
Bọn họ nhỏ giọng nói:
- Tiềm lực của người này thật sự tệ lắm sao?
Không ai trả lời, bây giờ không ai đáp lại được. Trời biết cái tên này giả bộ ra oai sâu cỡ nào?
Mượn kiếm huynh kích động nói:
- Ta biết, ta biết ngay Vu Nhai sẽ bùng nổ. Tiểu tử này thích nhất là khoe mẽ.
Nam nhân ẻo lả ngây ngốc nói:
- Nhưng bùng nổ hơi quá, hắn chỉ là đỉnh thiên binh sư.
- Hắn sẽ sáng tạo kỳ tích.
- Hừ! Sức chiến đấu mạnh một chút chứ có gì? Thanh cự kiếm trong tay hắn khá lợi hại, nếu không mạnh như vậy thì hắn sẽ không nổi danh. Nhưng thiên phú sức chiến đấu không phải tiềm lực thật sự.
Bạch Trọc bĩu môi nói:
- Bạch Ly, xem ra ngươi dốc hết sức đầu tư có chút tác dụng, ít nhất bồi dưỡng ra tay đấm, ha ha ha ha ha ha!
Đám người mượn kiếm huynh khóe môi co rút, nhưng bọn họ không cách nào phản bác, chỉ Vu Nhai mới có quyền đó.
Băng bà bà khó chịu nói:
- Tiểu tử này thật sự . . . Hừ, ta không tin hắn chống được bao lâu.
Vu Nhai không biết có nhiều người đang chú ý đến mình, dù biết thì lúc này hắn quên điệu thấp. Đánh quá sung sướng. Trong chỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trieu-hoan-than-binh/2186876/chuong-1298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.