Tần Thiệu Phong một mặt bị dây xích trói chặt đến nhúc nhích đều đau đến tận óc,một mặt lại hứng hàng loạt cú đá cú đấm của Nguyệt An Tuyết sau đó lại tới Ichimaru Gin cùng Matsumoto Rangiku.
Mẹ nó,dù có tinh thần thép cỡ nào,bị hành kiểu này trong ba giờ liên tục cũng muốn cực hạn mà gào lên xin tha a~.
Mà điều đáng sợ là dù đau đến đâu cũng không thể hoàn toàn bất tỉnh,chỉ có thể cắn răng cảm nhận toàn bộ đau đớn xác thịt a~.
Còn bốn người Diệp Lam,Diệp Vũ,Diệp Phi,Diệp Bân ở một góc nhìn thiếu chủ bình thường cao cao tại thượng không người sờ tới được,ngày thường còn rất thích âm người lúc này đang gào lên xin tha mà tam quan của bọn hắn hoàn toàn vỡ nát.
Nguyệt An Tuyết hừ hừ hai tiếng rồi cởi bỏ quỷ đạo,nhét vào miệng Tần Thiệu Phong một viên thuốc,ném cho hắn một thanh kiếm sau đó vẫy vẫy tay với Ichimaru Gin.
"Gin,cùng hắn trảm đánh đi,thật tốt hướng hắn xin chỉ giáo nga~."
"A nha,yên tâm.Tuyệt đối sẽ cùng hắn xin"chỉ giáo" thật tốt đâu."Ichimaru Gin tủm tỉm cười,hướng Tần Thiệu Phong vừa mới hồi sức sau khi ăn viên thuốc của Nguyệt An Tuyết.
Tần Thiệu Phong vừa nghe xong cuộc đối thoại của Nguyệt An Tuyết mà tinh thần gần như hỏng mất,con mẹ nó,lại tới nữa sao?Này chính là đang đơn phương đè hắn ra mà béo đánh a~,có cái chỗ khỉ nào gọi là chỉ giáo hả???
"A la~,mau cầm chắc kiếm nga~.Không cẩn thận mà bị thương thì biết làm sao bây giờ!"Ichimaru Gin hắc hắc cười,đầy ác thú vị nhìn chằm chằm Tần Thiệu Phong.
Tần Thiệu Phong:".. .."Hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trieu-hoan-tu-than-o-mat-the/16804/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.