Thập Nhất ôm lấy Vệ Kiều đến phòng nghỉ ở phía sau, sau khi cho nàng uống thuốc vẫn là không thấy tốt hơn, rơi vào đường cùng, nàng chỉ có thể gọi điện thoại cho Tô Tử Ngạn, đợi đến khi Tô Tử Ngạn vội vàng chạy tới, Vệ Kiều đã ngủ thiếp đi rồi.
Người nằm trên giường mắt phượng đóng chặt, hàng mi dày in xuống một vùng bóng mờ nho nhỏ, sắc mặt tái nhợt, trên trán thấm ra mồ hôi, Thập Nhất vừa giúp nàng lau mồ hôi vừa hỏi: "Bác sĩ Tô, nàng làm sao vậy?"
Tô Tử Ngạn đo nhiệt độ cho nàng xong liền nói: "Phát sốt.
"
Thập Nhất vội cầm lấy tay Vệ Kiều, đầu ngón tay vẫn là băng băng lãnh lãnh, nàng lo lắng nói: "Làm sao lại đột nhiên phát sốt? Nàng vừa rồi còn rất tốt?"
Tô Tử Ngạn thấy nàng sốt ruột liền trấn an: "Hiện tại hệ miễn dịch của nàng quá kém, một chút gió lạnh cũng có thể làm nàng ngã quỵ, cho nên phát sốt là chuyện rất bình thường, ta trước sẽ truyền nước biển cho nàng.
"
Thập Nhất đau lòng đến đôi mắt ửng đỏ, ánh mắt chăm chú mà nhìn Vệ Kiều, Tô Tử Ngạn sắp xếp tốt cho Vệ Kiều sau đó quay đầu nhìn nàng, cao gầy, trầm ổn, nàng mặc tiểu tây trang màu lam nhạt, rất xinh đẹp, rất thành thục, tóc dài tản ở phía sau, cả người giống như là một tinh anh đã lăn lộn trong xã hội, hoàn toàn nhìn không ra bộ dáng khi mới đến Vệ gia ba năm trước.
Vệ Kiều thành công, nàng đem đứa nhỏ này, dạy dỗ rất tốt.
Tô Tử Ngạn truyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trieu-tu-mo-noan/436192/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.