Cả hai lên giường nằm xuống, Trình Ngữ Lam gối đầu trên cánh tay rắn chắc của anh.
Nhắm mắt hưởng thụ cảm giác bình yên đến lạ lẫm...
Quả thật, từ khi quan hệ xác thịt với anh đến hiện tại thì trong lòng của cô hoàn toàn chỉ nghĩ đến anh.
Nó tạo cho cô một cảm giác quyến luyến, cảm nhận được mối quan hệ của cả hai không còn khoảng cách như lúc trước...
Cô đơn hay không, đều là do bản thân mình quyết định.
Nếu như cô cứ chấp niệm, cố chấp không chịu mở lòng với Mộ Duật Hành thì mãi mãi cả hai cứ giày vò nhau, không ai được hạnh phúc vui vẻ...
Đôi khi cho người khác một cơ hội, cũng là cho mình một cơ hội để được hạnh phúc.1
Trong dạc dào trong dòng cảm xúc thì bỗng nhiên Trình Ngữ Lam cảm thấy ngực mình ươn ướt, mở mắt ra nhìn thì thấy Mộ Duật Hành đang chơi đùa đôi gồ bồng của cô.
- Aaa biến thái...
Chụt chụt 1
Mộ Duật Hành vẫn cứ cố chấp, dùng lưỡi và răng trêu chọc nhũ hoa của cô, làm cho nó dựng đứng đến tê dại...
- Đừng mà...!ư...
Hai má của Trình Ngữ Lam cũng ửng hồng, hơi thở cũng có chút rối loạn, cảm giác cả người đều ngứa ngáy bức rức...
Mộ Duật Hành nhả nhũ hoa đang trong miệng của anh ra, anh khá hài lòng khi nhìn chúng sưng bóng lên.
Sau đó anh còn yêu nghiệt hôn mạnh vào bầu ngực mền mại, căng tròn của cô.
Làm hiện lên dấu hôn đỏ chói...
- Đồ biến thái, anh là trẻ con sao?
Trình Ngữ Lam kéo dây áo đầm ngủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trinh-ngu-lam-em-la-cua-toi/1339779/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.