Chương 63
Thật không Duật Hành? Con đừng gạt mẹ.
Thật mà.
Mẹ anh ôm chặt lấy anh. Đứa con này là kết quả tình yêu của bà và ông Mộ, tình yêu đầu đời của bà.
Bà còn nhớ rất rõ, lúc ông Mộ nghe tin bà mang thai ông vui mừng đến bật khóc. Nhưng tiếc là ông còn chưa được nhìn thấy mặt của Mộ Duật Hành thì đã qua đời.
Nhưng bà chắc chắn rằng, trên trời ông đang và luôn dõi theo những bước chân của anh…
Ngồi trên xe đi về, tâm trí Mộ Duật Hành rơi vào những dòng suy nghĩ, những câu hỏi không có câu trả lời. Anh bây giờ không dám khẳng định là ai cả, theo anh quan sát thì ông Hà dường như không có liên quan đến việc này. Ở hiện tại chỉ còn cách cho người điều tra về người gửi bức thư đến cho ông Lăng, và cho người tìm kiếm những thuộc hạ thân cận của Bạch Nhạn năm đó.
Trình Ngữ Lam lẳng lặng quan sát anh, thấy anh như thế này trông rất đáng sợ và cũng có phần đáng thương.
Lái đến chung cư của Mạc Kỳ Vân.
Mộ Duật nói với tài xế.
Vâng.
Đến đó làm gì? Đã trễ rồi.
Trình Ngữ Lam xụ mặt xuống, cô không muốn gặp Mạc Kỳ Vân một chút nào vì hôm đó dám châm biếm cười cợt cô.
Một lát thôi.
Dù rất không muốn đi nhưng Trình Ngữ Lam cũng không muốn chống đối với anh. Với lại cô cũng muốn xem thái độ nói chuyện của cả hai như thế nào?
Liệu mối quan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trinh-ngu-lam-em-la-cua-toi/1339820/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.