Chương 135
Khi chiều cô đã muốn xuất viện về nhà nhưng bác sĩ và ông bà Trình không đồng ý, kiên quyết giữ cô lại vì sức khỏe của cô còn quá yếu.
Mộ Duật Hành giữ im lặng, nhắm hờ đôi mắt, trong lòng vô cùng rối loạn….
Muốn níu giữ cũng chẳng xong, muốn chiếm hữu cũng chẳng được, muốn buông tay thì lại không đành lòng.
Muốn nói gì?
Đầu dây bên kia không trả lời, Mộ Duật Hành chỉ nghe được tiếng thút thít…
Mộ Duật Hành đập tay vào thành lan can, tại sao vậy? Một câu nói ‘ em yêu anh ‘ khó khăn đến thế sao?
Hay thật ra cô chưa hề yêu anh…
Phải rồi, cô từng nói rằng cả đời này cô cũng không bao giờ yêu anh. Cô hận anh!
Chỉ cần nghĩ đến đó, Mộ Duật Hành đã không kiềm nén nổi, anh tàn nhẫn cúp máy.
Tiếng tút dài bên tai, nó như dấu chấm hết cho mối quan hệ của cả hai….
Trình Ngữ Lam đưa tay lên miệng, ngăn đi tiếng khóc thê lương của mình. Anh thật sự đã bỏ rơi cô rồi, anh không cần cô nữa.
Dù là như thế, nhưng cô vẫn cố gắng soạn gửi cho anh một tin nhắn.
‘ Em xin lỗi ‘
Hôm nay Trình Ngữ Lam được xuất viện về nhà, tuy sức khỏe đã ổn định nhưng tâm trạng của cô không được tốt, cứ ủ rũ buồn bã và vô cùng nhớ nhung một người.
Mộ Duật Hành từ hôm đó đến nay không đến gặp cô, cũng không gọi điện thoại hỏi thăm cô và hôm nay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trinh-ngu-lam-em-la-cua-toi/1339933/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.