Chương 204
Ở lại thành phố S chơi thêm ba ngày thì Lãnh Nhược Vũ cũng ra sân bay đi về Ý, lúc về cô cứ bịn rịn ôm anh, lưu luyến chẳng muốn rời xa. Mộ Cảnh Thâm hiểu hết những tâm tư trong lòng cô, anh đã hứa rằng tuần sau anh và ba mẹ anh sẽ sang thưa chuyện, lúc đó anh sẽ đón cô về đây sống và làm việc, như thế cô mới an tâm lên máy bay đi về.
Cô yêu anh đến ngây thơ, bị lừa như một kẻ ngốc!
Nhược Vũ đi về, Mộ Cảnh Thâm cũng về Mộ gia, mấy ngày hôm nay anh luôn dành tất cả thời gian cho cô, đến công việc anh cũng chẳng bận tâm đến.
Vừa về nhà, Mộ Duật Hành đã bảo anh lên thư phòng nói chuyện. Về việc của Trình Ngữ Lam, hai ông bà đã nói chuyện với nhau, bà cũng không có ý định sẽ ngăn cản chỉ cần Mộ Cảnh Thâm yêu thật lòng.
Cảnh Thâm, con thật lòng yêu Nhược Vũ chứ?
Ba hỏi vậy là sao ạ? Con không hiểu.
Mộ Cảnh Thâm ngồi thong thả ngồi xuống sofa trong thư phòng. Anh đoán chắc ba anh sẽ hỏi câu này, và anh cũng đã chuẩn bị tâm lý để tránh ba anh phát hiện.
Đừng trách anh tàn nhẫn khi người tàn nhẫn trước đó chính là Bạch Kỳ Vân, mẹ của Lãnh Nhược Vũ.
Nhược Vũ vô tội thì mẹ anh có tội gì chứ, Mộ Bảo Bối thì có tội gì chứ?
Chút xíu nữa ba mẹ của anh đã phải xa nhau chỉ vì người phụ nữ mang tên Bạch Kỳ Vân.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trinh-ngu-lam-em-la-cua-toi/481438/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.