JON
Jon đang chỉ cho Dareon cách ra đòn tạt hông hiệu quả nhất thì một lính mới vào sân tập. “Cậu đứng rộng chân ra,” cậu ta nhắc nhở. “Cậu không muốn mất thăng bằng đâu. Tốt đó. Giờ xoay người chém, nhớ dùng toàn lực đấy nhé.”
Dareon dừng lại và nâng lưỡi che mặt lên. “Bảy vị thần ơi,” anh ta thì thào. “Nhìn đi Jon.”
Jon quay người lại. Qua khe mũ trụ, cậu thấy một cậu nhóc béo chưa từng thấy đang đứng ở cửa kho vũ khí. Nhìn qua Jon đoán cậu ta phải nặng hai mươi đá. Cổ áo lông của chiếc áo khoác thêu đã biến mất dưới cằm. Đôi mắt xanh nhạt của cậu ta đang đảo qua đảo lại một cách lo lắng trên khuôn mặt tròn vo, và những ngón tay béo múp nhớp nháp mồ hôi lau lên chiếc áo chẽn nhung. “Họ... họ bảo mình tới đây để... để luyện tập,” cậu ta không nói cụ thể với một ai.
“Một tiểu quý tộc đây mà,” Pyp nhận xét với Jon. “Người phương nam, chắc gần thành Highgarden.” Pyp đã đi lại trong Bảy Phụ Quốc với một đoàn kịch câm, và khoe khoang rằng hắn có thể nói cho anh biết anh là người thế nào tới từ đâu mà chỉ cần nghe giọng nói thôi.
Hình một thợ săn đang sải bước được thêu bằng chỉ đỏ trước ngực áo choàng lông của cậu béo đó. Jon không nhận ra gia huy nhà nào. Ser Alliser Thorne nhìn người mới rồi nói, “Chắc dạo này ở phương nam không có nạn săn trộm hay trộm cắp gì hay sao ấy. Thế nên giờ họ gửi cả lợn đến làm lính Tường Thành đây này.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-choi-vuong-quyen/932076/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.