Tô Mạn cũng không ngạc nhiên gì, từ lúc nhìn thấy những bài thi kia của Tô Thu Nguyệt, cô đã biết rồi.
Một người thích học tập, sách bài tập lại không có nhiều, sách giáo khoa cũng không giở ra xem, dưới loại tình huống này, trừ khi là thiên tài mới làm được.
Nhưng nhà họ Tô không có cái gien đấy.
Chẳng qua cô không quan tâm chuyện này, cô không thể vì Tô Thu Nguyệt mà khiến cho kế hoạch của mình bị rối loạn.
Tô Mạn tự tin nói: “Chủ nhiệm La, xin chú hãy tin tưởng cháu, chị cháu là chị cháu, cháu là cháu. Hai chị em cháu hoàn toàn không giống nhau, lúc đầu sở dĩ cháu không học cấp hai, không phải thành tích của cháu kém mà vì sức khỏe của cháu không tốt, mặc dù cháu không ra ngoài nhưng vẫn kiên trì học, sách mà chị cháu mang về, cháu đều học.”
Chủ nhiệm La nhìn thấy dáng vẻ chân thành của cô nhóc này, quả thật không giống học sinh Tô Thu Nguyệt kia.
Ông ấy cười nói: “Vừa rồi chú cũng chỉ thuận miệng nói mấy câu nói, cũng không có ý đánh đồng cháu và chị gái.”
Tô Mạn cười đáp: “Như thế thì cháu an tâm rồi, dù sao lần này cháu đến đây thật sự là muốn chứng minh thành tích của mình tốt.”
Chủ nhiệm La hiếu kỳ hỏi: “Chứng minh như thế nào?”
Tô Mạn cười nói: “Cháu muốn xin tham gia kỳ thi tốt nghiệp cấp hai của công xã chúng ta.”
Chủ nhiệm La: “…”
Đại đội trưởng Quách thấy chủ nhiệm La không nói gì, lập tức giúp đỡ nói tốt cho Tô Mạn: “Lão La à,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-lai-thap-nien-60-toi-bi-he-thong-ho/310031/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.